Trong văn học Việt Nam, ngôi kể thứ nhất là vai trò của một người kể chuyện. Vậy ngôi kể thứ nhất trong văn học Việt Nam có ý nghĩa như thế nào? Chúng ta sẽ cùng khám phá ngôi kể thứ nhất trong bài viết dưới đây.
Ngôi kể thứ nhất là gì? Ví dụ về ngôi kể đầu tiên.
Table of Contents
Ngôi kể thứ nhất là gì? Ví dụ về ngôi kể đầu tiên.
Người kể chuyện trong văn học thường sử dụng ngôi thứ nhất để giao tiếp với độc giả. Khi sử dụng ngôi thứ nhất, người kể chuyện sẽ kể câu chuyện từ góc nhìn của nhân vật “tôi” và đề cập đến tên các nhân vật khác trong câu chuyện.
Đặc điểm dễ nhận biết nhất của ngôi kể thứ nhất trong các tác phẩm văn học chính là nhân vật chính sử dụng từ “tôi”. Ngôi kể thứ nhất thường được áp dụng trong các tác phẩm hồi ký, tự truyện. Tuy nhiên, bạn cũng cần hiểu rằng nhân vật “tôi” đôi khi không phải là tác giả mà có thể là một nhân vật ảo do tác giả tạo ra. Trong trường hợp này, nhân vật tôi chỉ là một nhân vật trong câu chuyện kể về bản thân hoặc kể lại những sự việc mà tôi đã trải qua bằng mắt thấy hoặc tai nghe.
Tính chủ quan của tác phẩm là ưu điểm quan trọng nhất của việc sử dụng ngôi thứ nhất trong viết văn. Nhờ ngôi thứ nhất, những tác phẩm văn học có thể hiện được những cảm xúc, quan điểm và suy nghĩ sâu sắc của người kể. Những câu chuyện này mang đậm dấu ấn cá nhân và sự độc đáo của mỗi người.
Nhưng, tác phẩm này cũng tồn tại một nhược điểm lớn là thiếu tính khách quan. Các câu chuyện thường chỉ được nhìn từ một góc nhìn và không có sự so sánh hoặc nhận định khách quan như các tác phẩm kể từ ngôi thứ ba hoặc tác phẩm nghị luận, chính luận. Vì lí do này, ngôi kể thứ nhất thường chỉ được sử dụng trong các tác phẩm tự truyện hoặc hồi ký.
Có một số tác phẩm về ngôi kể thứ nhất mà bạn nên đọc, bao gồm: Khi hơi thở hoá tinh không của Paul Kalanithi, Hồi ký Lý Quang Diệu: Câu chuyện Singapore, Những giấc mơ từ cha tôi của Barrack Obama, và I am Malala của Malala Yousafzai.
Hiệu quả của cách kể từ góc nhìn cá nhân.
Hiệu quả của cách kể từ góc nhìn cá nhân.
Văn học sử dụng ngôi kể thứ nhất nhằm dẫn dắt và tái kể lại câu chuyện qua góc nhìn của nhân vật “tôi”. Trong các tác phẩm này, nhân vật “tôi” còn được gọi là “người phát ngôn tự sự”, là người đảm nhận vai trò kể chuyện và có quyền can thiệp vào diễn biến câu chuyện, thậm chí thay đổi cách nhìn của độc giả về câu chuyện.
Cái nhìn của nhân vật chính được thể hiện qua những câu chuyện đã trải qua, đã nhìn thấy và nghe thấy. Các tác phẩm kể bằng ngôi thứ nhất bắt đầu và kết thúc bằng lời kể của nhân vật “tôi”.
Trong truyện, nhân vật luôn tương tác và giao lưu với nhau, tạo nên một sự đối ngẫu với nhân vật chính. Nếu thiếu sự tương tác này, câu chuyện sẽ mất đi bản tính cá nhân và tính cách của nhân vật, không thể thể hiện một cách trọn vẹn và mất đi cái hồn của câu chuyện. Ngược lại, nhờ vào quá trình giao lưu giữa các nhân vật, nhân vật có thể thể hiện bản sắc cá nhân, ánh nhìn và cảm nhận về các sự việc trong câu chuyện một cách tự nhiên và chân thực nhất.
Các câu chuyện viết theo ngôi thứ nhất có đặc điểm chung là được kể từ góc nhìn của nhân vật chính, tức là người đang xưng “tôi”. Những nhân vật này được tạo hình một cách đầy đủ, với cả hình dạng và tâm thần. Họ tương tự như những người sống, có ý nghĩ, cảm xúc, cảm giác và hành động. Tác giả cũng khắc hoạ những yếu tố này một cách rất chân thực trong câu chuyện. Nhiệm vụ của người kể trong các câu chuyện viết theo ngôi thứ nhất không chỉ là kể lại câu chuyện một cách đơn thuần, mà còn phải thể hiện được tâm trạng và suy nghĩ của các nhân vật trong câu chuyện này. Nhân vật trong các câu chuyện không chỉ là những tượng gỗ đứng im, mà họ giống như con người bình thường. Họ biết cảm thấy vui, buồn, suy nghĩ và cảm nhận. Một tác phẩm thành công cần phải thể hiện được những khía cạnh đặc sắc này để người đọc có thể nhìn thấy. Những khía cạnh này cũng đồng thời thể hiện nhận thức xã hội và ý thức về bản thân. Vì vậy, việc tạo ra một nhân vật hoàn chỉnh luôn luôn sống động và phức tạp là rất quan trọng.
Có bao nhiêu ngôi kể? Khám phá về các ngôi kể trong văn học.
Có bao nhiêu ngôi kể? Khám phá về các ngôi kể trong văn học.
Trong văn học Việt Nam, có hai ngôi kể chính là ngôi kể thứ nhất và ngôi kể thứ ba. Đây là hai ngôi kể phổ biến nhất trong các tác phẩm văn học của chúng ta từ xưa đến nay. Trong phần tiếp theo này, chúng tôi sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về ngôi kể thứ ba và vai trò của nó.
Ngôi kể thứ 3 là gì? Tác dụng ngôi kể thứ 3
Ngôi kể thứ ba trong văn học là ngôi kể mà người kể tự giấu mình đi và đặt tên các nhân vật trong câu chuyện. Trong ngôi kể này, tác giả chỉ là người kể và họ không hiện diện hay tham gia vào các tình tiết trong câu chuyện. Cách viết theo ngôi kể này sẽ mang lại sự linh hoạt và tự do cho các tình tiết trong câu chuyện.
Ngôi kể thứ ba là ngôi kể phổ biến nhất trong văn học, được sử dụng từ các tác phẩm kinh điển cho đến các bài văn chính luận. Tác phẩm sử dụng ngôi kể này có thể được tìm thấy ở nhiều nơi khác nhau.
Cách hành văn này có ưu điểm lớn nhất là linh hoạt và tự do, cho phép thể hiện rõ ràng tính khách quan trong câu chuyện. Tuy nhiên, đây cũng là một trong nhược điểm của cách kể này vì thiếu đi tính chủ quan và cái nhìn của các nhân vật trong truyện.
Dưới đây là một tập hợp thông tin cơ bản về khái niệm ngôi kể thứ nhất trong văn học. Mong rằng qua bài viết này, các bạn sẽ có cái nhìn rõ hơn về ngôi kể và nhận thức được những ưu điểm và nhược điểm của nó.