Hệ số biến thiên (CV) là một chỉ số thống kê đo độ phân tán của dữ liệu trong một chuỗi so với giá trị trung bình.
Hình ảnh minh họa. Nguồn: Digitalvidya.Com.
Table of Contents
Hệ số biến thiên
Khái niệm.
Hệ số biến động, còn được gọi là coefficient of variation trong tiếng Anh, viết tắt là CV.
Hệ số biến thiên là một chỉ số thống kê đo mức độ phân tán của dữ liệu trong một chuỗi dữ liệu so với giá trị trung bình.
Hệ số biến thiên là tỷ lệ độ lệch chuẩn so với giá trị trung bình. Nó là một thống kê hữu ích để so sánh mức độ biến thiên của chuỗi dữ liệu này với chuỗi dữ liệu khác, dù giá trị trung bình khác nhau.
Hiểu rõ hơn về hệ số biến thiên
Hệ số biến thiên là chỉ số thể hiện mức độ biến động của dữ liệu trong một mẫu so với giá trị trung bình của tổng thể. Trong lĩnh vực tài chính, hệ số biến thiên hỗ trợ nhà đầu tư trong việc xác định mức độ biến động hoặc rủi ro mà họ phải đối mặt để có được lợi nhuận dự kiến từ khoản đầu tư.
Trường hợp lý tưởng nhất là khi hệ số biến thiên, tức tỉ lệ của độ lệch chuẩn so với giá trị trung bình, thấp. Điều này có ý nghĩa là tỉ lệ rủi ro trên lợi nhuận hợp lý. Cần lưu ý rằng nếu lợi nhuận kỳ vọng nằm ở mẫu số bằng 0 hoặc âm, thì hệ số biến thiên có thể không chính xác.
Hệ số biến thiên là một công cụ hữu ích để đánh giá rủi ro trên lợi nhuận và đưa ra quyết định đầu tư. Đối với nhà đầu tư cảnh giác, họ thường xem xét những tài sản có độ biến động thấp và lợi nhuận cao so với thị trường hoặc ngành của nó. Ngược lại, nhà đầu tư mạo hiểm thích tìm kiếm cơ hội đầu tư vào các tài sản có độ biến động cao.
Công thức của hệ số biến thiên
Hệ số biến đổi = Độ phân tán / Giá trị trung bình.
Ví dụ về việc sử dụng hệ số biến thiên khi quyết định đầu tư
Một nhà đầu tư muốn đầu tư vào một quỹ đầu tư nhưng e ngại về rủi ro. Anh ấy đã chọn ba quỹ đầu tư A, B và C. Sau đó, anh ấy đã phân tích số liệu về lợi nhuận và biến động của các quỹ này trong vòng 15 năm qua. Anh ấy tin rằng trong tương lai dài hạn, các quỹ này sẽ mang lại kết quả tương tự. Thông tin mà anh ấy đã phân tích từ ba quỹ này là:
Quỹ A có tỷ suất lợi nhuận hàng năm là 5,47%, độ dao động là 14,68% và hệ số biến đổi là 2,68.
Quĩ B có lợi nhuận hàng năm là 6,88% và độ lệch chuẩn là 21,31%, đồng thời hệ số biến thiên của quĩ B là 3,09.
Quĩ C có tỷ suất lợi nhuận hàng năm là 7,16%, độ biến động là 19,46% và hệ số biến động là 2,72.
Dựa vào dữ liệu trên, nhà đầu tư đã quyết định đầu tư vào quỹ A hoặc quỹ C do tỷ lệ rủi ro trên lợi nhuận của hai quỹ này khá tương đồng và tốt hơn so với quỹ B.
(Theo Investopedia).